Vừa ra khỏi xe, người đàn bà tự giới thiệu và nói với người giữ cổng nghĩa trang:
– Từ hai năm qua, mỗi tuần, tôi là người đã gởi đến cho anh 5 đô để mua hoa và đặt trên mộ con trai tôi, nhưng nay thì các bác sĩ bảo rằng tôi không còn sống lâu được nữa, tôi đến đây để chào từ biệt và cám ơn anh vì đã mua hoa giùm cho tôi.
Thế nhưng, người đàn bà không ngờ rằng người giữ cổng nghĩa trang trả lời như sau:
– Thưa bà, tôi lấy làm tiếc rằng bà đã làm công việc ấy!
Người đàn bà cảm thấy như bị ai vả vào mặt. Nhưng bà vẫn còn đủ bình tĩnh để hỏi lại người thanh niên:
– Tại sao lại lấy làm tiếc về một nghĩa cử đẹp như thế?
Người thanh niên giải thích:
– Thưa bà, tôi lấy làm tiếc vì những người chết như con trai của bà chẳng bao giờ còn thấy được một cánh hoa nào nữa!
Bị chạm tự ái, người đàn bà liền lên giọng:
– Anh có biết là anh đã làm tổn thương tôi không?
Người thanh niên bình tĩnh trả lời:
– Thưa bà, tôi xin lỗi, tôi chỉ muốn nói với bà rằng có rất nhiều người đang cần đến cánh hoa của bà hơn. Tôi là hội viên của một tổ chức chuyên đi thăm những người già lão, các bệnh nhân trong các viện dưỡng lão, các bệnh viện… Chính họ mới là những người đang cần đến những cánh hoa của chúng ta, họ có thể nhìn thấy và ngửi được cánh hoa ấy.
Nghe thế, người đàn bà ngồi bất động trong chiếc xe sang trọng một lúc, rồi ra hiệu cho tài xế mở máy. Vài tháng sau người đàn bà trở lại nghĩa trang. Nhưng lần này không cần ai giúp đỡ, bà tự động bước xuống xe với một dáng vẻ vui tươi nhanh nhẹn hơn, và điều đáng ngạc nhiên hơn nữa, chính bà là người lái xe. Với một nụ cười rạng rỡ bà nói với người thanh niên giữ cổng:
– Chú đã có lý, tôi đã mang hoa đến cho những người già lão, bệnh tật. Quả thật, điều đó làm cho họ được hạnh phúc. Nhưng, người thật hạnh phúc lại chính là tôi. Các bác sĩ không biết được bí quyết làm cho tôi được khoẻ mạnh và hạnh phúc. Nhưng tôi đã khám phá ra cái bí quyết ấy, tôi đã tìm ra lẽ sống.
"Giúp đỡ người khác chính là giúp đỡ chính mình"."Cho thì có phúc hơn nhận lãnh". Ðó cũng là khuôn vàng thước ngọc mà chúng ta cần ghi nhớ . Bởi vì, trao ban cho người tức là trao tặng cho chính mình.
Một ngạn ngữ Anh cũng nói một cách tương tự: "Ðiều tôi tiêu đi là tôi có, điều tôi giữ lại là tôi mất, điều tôi cho đi là tôi được." Ðó là luận lý của Tình yêu. Tình yêu lớn lên theo mức độ của sự trao ban.
Có biết yêu thương thì con người mới thực sự triển nở, và tìm gặp lại chính mình. Có biết yêu thương thì con người mới vui sống, và tìm được hạnh phúc đích thực trong cuộc sống
Bí quyết hạnh phúc
Bài đăng cùng chuyên mục
-
Mạng xã hội: kênh tiếp thị đang “hot”
Nhiều công ty lớn đang thay đổi hoạt động tiếp thị hướng đến sử dụng mạng xã hội để quảng bá sản phẩm và chăm sóc khách hàng. Ford Motor đang kỳ vọng vào Fiesta, mẫu xe hơi nhỏ dự kiến ra mắt rộng rãi ở Mỹ vào năm tới. Hãng này sẽ giới thiệu xe hơi mới này đến người Mỹ như thế nào? Họ sẽ tổ chức quảng cáo rầm rộ trên truyền hình hay đặt quảng cáo ở tất cả đại lý bán xe hơi trên khắp nước Mỹ?
-
Các chiêu đại hạ giá thời bất động sản ế ẩm
Các chủ đầu tư từ Bắc tới Nam ồ ạt tung đủ các chiêu đại hạ giá dự án nhằm thu hút được sự chú ý của khách hàng. Có lẽ sự kiện gây chấn động nhất thị trường bất động sản vẫn là động thái giảm 50% giá chung cư của bầu Đức và “đẩy sàn” 10 triệu đồng/m2 của dự án Đại Thanh.
-
Các nguồn giúp bạn xây dựng backlink chất lượng?
Các nguồn giúp bạn xây dựng backlink chất lượng? Backlink được rất nhiều webmaster đánh giá quan trọng như thế nào với một website cần SEO.
-
Microsoft ‘bỏ túi’ 1,5 tỷ USD từ các PC ‘hỗ trợ Vista’
Tập đoàn phần mềm Mỹ đang gặp rắc rối khi cho phép các hãng sản xuất máy tính cài XP gắn thêm nhãn "Vista Capable" trước khi hệ điều hành này xuất hiện đầu 2007 nhưng thực chất chúng chỉ có thể chạy Vista Home Basic.
-
Vì sao bạn chưa giàu
Tư duy nghèo nàn của người nghèo Dân gian có cách bắt khỉ thế này: Khoét hai cái lỗ trên tấm gỗ, đủ để khỉ thò tay vào.Đằng sau tấm gỗ để vài hạt lạc. Khỉ nhìn thấy hạt lạc sẽ thò tay vào lấy. Kết quả, tay tóm chặt lạc sẽ trở thành nấm đấm khiến khỉ không thể rút ra khỏi lỗ, tấm gỗ trở thành một chiếc gông sống động. Khỉ với đôi tay nắm chắc lạc như vậy đã dễ dàng bị con người bắt đi. Thật tội nghiệp chú khỉ! Sở dĩ chú khì làm vậy là vì chú thiếu thức ăn và chú đã quá coi trọng thức ăn.