Có là gì đâu anh, có là gì đâu
Ko yêu thương, ko buồn, ko nhung nhớ
Thế mà em cứ ngỡ,rằng mình đang yêu

Cố ép tim mình nhung nhớ hằng đêm
Cố dối lòng rằng đang yêu say đắm
Cứ bảo lòng rằng sẽ không thất vọng
Có khi nào em “cố nữa” được không?

Em vẫn cứ mải miết đi tìm anh
Trong những giấc mơ đêm
Những vần thơ ướt đẫm
Em biềt rằng nơi cuối đường chẳng gặp
Một bóng hình em đang đợi từ lâu

Ừ, có là gì đâu, có là gì đâu.
Bởi em biết tình yêu là khó nói
Bởi em biết tháng ngày qua mình đang dối
Những nụ cười, nhung nhớ thơ ngây.