Đêm trong veo,
những ngôi sao trên bầu trời lấp lánh.
Tỏa sáng như không có những lo âu đời thường.

Và cô bé vẫn cứ ngồi tưởng tượng.
Được cùng người ấy bay lên tận trời cao.
Vì lời hứa hôm nảo,hôm nào.

Cứ thế mãi vang lên trong tâm trí.
Ngày mai,anh và em sẽ cùng là cánh bướm,
hòa vào bầu trời xanh.
* * *

* *

Vậy mà điều đó giờ chỉ còn là mong manh
Đêm lung linh, những ngôi sao thì vẫn vậy
Nhưng bước chân người lại dường như vội vã
Chỉ đi qua không kịp đứng lại nhìn.

Em thương mình cứ giữ mãi một niềm tin
Cứ mòn mỏi,cứ đợi chờ khắc khoải
Cứ mong ràng tình yêu sẽ sống mãi
Nhưng có ai cho ai đến tận đáy bao giờ.

* * *

* *

Người ấy đến đi như một giấc mơ
Một giấc mơ khi tỉnh thì không còn lời hứa
Để bây giờ em không bao giờ nhìn lên trời nữa
Vì biết nỗi buồn sẽ đè nặng con tim.